Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

[Chương 7] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 7



Hạ Triết thừa dịp miếng băng dính chưa dính hoàn toàn,liền há mồm cắn,cư nhiên cách một miếng băng dính cắn vào ngón tay nam nhân.

Nam nhân giật mình không nhúc nhích,cứ để cho hắn cắn như vậy.Hạ Triết cắn rất mạnh,làm như thế hắn mới giải tọa được một chút mối hận.Vừa định nhả ra,chợt nghe thấy nam nhân dán vào lỗ tai hắn nói:”Có xong rồi ngươi cũng đừng thả ra.Thả ra thì ngươi xong đời.”

Hạ Triết nhất thời bị dọa,liền đem ngón tay ấy giữ trong miệng mà không dám nhả ra.Ngay sau đó,lửa giận lại dâng lên trong long hắn.Hạ Triết hắn là người nào cơ chứ,trừ bỏ tên hỗn đản này ra,từ lớn dến nhỏ làm gì có ai dam uy hiếp hắn.Nhưng có câu “Hảo hán phải biết cuốn theo chiều gió” (trong raw nó có câu khác,mà ta nghèo nàn những câu ca dao nên lấy tạm…) dung để an ủi,hắn chỉ có thể cứ xấu hổ như thế mà cắn,trong cổ họng hắn đã có hương vị của thuốc.



Nguyên lai tên hỗn đản là một tên bác sĩ,Hạ Triết nghĩ.

Nam nhân nói:”Hạ thiếu gia quý hóa hay quên a,sự việc của đệ đệ đại khái người cũng quên không sai biêt nhỉ!”

Hạ Triết:”Ngươi mẹ nó…”

Nam nhân:”Đừng nhả ra.”

Hạ Triết:”…”

Hạ Triết chỉ có thể ngoan ngoan cắn ngón tay kia.Tràng đạo vẫn bị cây mát xa ở trước tuyến tiền liệt on gong chấn động.Mà ở đầu tính khí bị trị liệu bằng cách liên tục dung dòng điện kích thích hắn bảo trì ở trạng thái cương.Nửa người dưới của Hạ Triết thực tê dại.Không ít chất lỏng theo khe hở của dây điện mà trào ra,tập trung ở đầu tính khí nơi tiếp nhận dòng điện.

Nam nhân như không chú ý đến điều đó,tiếp tục nói:”Một phát đá đệ đệ ta ngã xuống,thời gian không quá một điếu thuốc.” Vừa nói,một bên đem miếng băng dính ở trong miệng Hạ Triết rút ra ném xuống đất.Ngón tay tìm đường thâm nhập vào miệng Hạ Triết,bắt đầu những động tác giống nhau đè nén đầu lưỡi mềm mại kia,tiếp tục nói:”Hắn nói với ta là có một nam nhân ước hẹn với hắn ở quán ba này,hắn cao hứng trong rất nhiều ngày lận.Sau ta mới phát hiện,người hắn thích điều tra ra được cư nhiên là người ngươi.”

Nam nhân lại cho xâm nhập tiếp ngón tay thứ hai,kẹp lấy đầu lưỡi hắn.Hạ Triết cố gắng dung sức lui đầu lưỡi về,tránh không được ngón tay kia.Đầu lưỡi bị kẹt giữa hai ngón tay để bị càn quấy.

“Hắn không phải hội viên của quán bar.Người canh cửa liền phát cho hắn một cái thẻ bài,chính là hiện tại cái đó đang ở trong tay ta.Nhưng không có ai nói cho hắn cái thẻ bài ấy dùng như thế nào và để làm gì.”

Hạ Triết mê mang suy nghĩ không biết đệ đệ của tên này rốt cuộc là vị nào,mơ hồ nhớ lại vài người,nhưng cũng không xác định.Duy nhất biết một điều là,việc trong quán bar từ trước đến nay đều là hai người tự nguyện,vậy sao đổ trách nhiệm lên đầu hắn!”

“Hắn đúng hẹn đi vào gian quán bar này.Nhưng là ngươi lại cùng đám bạn chó má của ngươi cố tình cho hắn uống quá chén,còn làm cho cái đám súc sinh kia làm hắn nhục nhã.”

Hạ Triết vừa nghe vừa thấy oan uổng hết mức,vội vàng lớn tiếng hàm hồ nói:”Ta không có!…Ngô!”Ngón tay nam nhân bỗng nhiên dung sức kẹp lấy đầu lưỡi hắn,làm cho hắn không thể lên tiếng.

Hạ Triết ăn đau,vừa ngoan ngoãn cắn ngón tay nam nhân một ngụm.

Nam nhân cười lạnh một tiếng:”Sau đó hắn được bồi đắp bởi một xấp tiền.Hạ Triết,từng trung học chơi dến giờ,ngươi vẫn chỉ có mỗi kĩ xảo ấy.Bị ta đánh một trận,rồi đem cả nhà chúng ta ném ra ngoại thành.Ngươi còn hưng trí bừng bừng ngoạn (đùa bỡi) đệ ta.Như thế có phải thích làm người của ta?”

Hạ Triết nghe nói như thế,trong lòng nhất thời lạnh một nửa.Nếu ta không đau khổ cầu xin,ta sớm bị ngươi hành hạ đến chết,thế mà cũng dám nói.Hạ Triết cam chịu nói:”Chính ta sẽ đem đám người đó đuổi đi,được chưa?”

Bỗng nhiên cảm thấy bất chợt lạnh,cũng tại nam nhân kia một phát đoạt maatd chiếc quần lót của hắn.

“Tốt lắm.” Nam nhân thu hồi ngón tay trong miệng hắn,mang ra một sợi chỉ bạc.Hắn vỗ vỗ mặt Hạ Triết,trêu tức nói:”Như vậy,dựa theo quy củ của ngươi,hiện tại ta ngoạn như thế nào đều được,đúng không?”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét