Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

[Chương 2] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 2



Đêm dài.

Khi Hạ Triển mở mắt ra,phát hiện trước mắt một mảng tối đen.Hắn ý nghĩ mơ mang trầm trầm,cau mày hít một hơi thật sâu.Bỗng chốc trong lòng cảm thấy cả kinh,cảm thấy trên người có gì đó quá không thích hợp.

Hắn thử giật giật,không thể nào động đật nổi,trên thân rõ rang bị một sợi dây thừng thô to,rắn chắc.Phía sau vô cùng lạnh lẽo,có thể là bị trói bởi một cái cột cao.

Là bắt cóc…?!

Nhận thức được điều này,Hạ Triết thoáng chốc liền thanh tỉnh.Cố gắng trợn mắt,mới phát giác mắt bị một tấm vải màu đen che.Theo khoảng cách giữa những sợi chỉ của mảnh vải mơ hồ có thể thấy một chút ánh sáng,nhưng mọi vật xung quanh hoàn toàn không thể nhìn rõ.

Hạ Triết kinh hoàng kêu lên:”A Tường!A Triệt!

Âm thanh mang theo tiếng vang,trống rỗng đến dị thường,xem ra nơi này rất lớn,có lẽ là cái kho hang.

Hồi lâu không thấy người đáp lại,hắn run giọng tiếp tục nói một tiếng:”A Tường…?Có…có ai không?

Đừng nói đến hai bảo tiêu kia của hắn,đến người khác còn không có.Hạ Triết có nheo mắt lại,hoảng sợ nhìn xung quanh,muốn nghe thấy một chút âm thanh,hoặc là thấy một chút bóng dáng người.Tay thì âm thầm dung sức giãy dụa,nhưng dây thừng to kia thật sự trói rất chặt,làm cánh tay hắn sinh đau.

Hắn sợ tới mức ý nghĩ một đoạn rối loạn,cố gắng nhớ lại tình cảnh lúc trước.Hắn nhớ rõ mới vừa vào chợp tối,hắn cùng vài người bằng hưu đi vào quán bar.Rồi mới vào đã bị làm cho đặc biệt lóa mắt đàn ông,một người không phải hội viên trên tay mang theo dây xích tay chuyên dụng.Dáng người ba góc hoàn mỹ,khoe khoang cơ thể với bộ ngực săn chắc,cũng mang vài phần nam tính,vừa đúng là loại hình hắn thích,cho nên không cần nghĩ ngợi mà đi đến gần.Đối phương thực sự vui vẻ mà đáp lại.Hắn thậm chí mừng thầm trong long cho rằng loại này là vật đáng giá,đêm nay nhất định là không chán nản.Rồi nam nhân kia mới mời uống một chén rượu vang…Sau đó thì…Hắn liền không tài nào có thể tỉnh dậy nổi.



Đáng giận,cư nhiên là bắt cóc!Hai cái tên phế thải kia sao có thể giương mắt nhìn hắn đem ta đi mà không động tay động chân gì!

Hạ Triết run run,suy nghĩ thông suốt những sự tình vừa trải qua,trong đầu không khỏi dâng lên một cỗ lửa giận.Cũng không quên tự an ủi chính mình,dù sao đối phương cũng chỉ muốn tiền.Tiền đối với hắn mà nói…muốn bao nhiêu có bấy nhiêu…

Kế tiếp một giờ,hoặc là nửa giờ,Hạ Triết đều dán lưng vào cái cột trụ lạnh lẽo,cố gắng trợn to mắt để nhìn tình huống xung quanh.Xuyên thấu qua tấm vải đen,hắn mơ hồ cảm thấy nơi này là một cái kho hàng với địa ngục rất giống nhau,xung quanh có thể ngửi được mùi cưa gỗ có từ rất lâu.Trên đỉnh đầu có treo một cái bong đèn khá to,hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua,thắp sang mà không có chụp đèn,trực tiếp lấy nguyên cái bong không treo lên.

Cái nơi quỷ quái gì thế không biết…Vào thời gian này hắn không nên ở đây mà đáng lẽ đang ở nhà tắm rửa thoải mái,uống chén rượu vang và nghe một chút nhạc ma…

Hắn cực đô cảm thấy không thoải mái,xương sống bị cái cột trụ lạnh lẽo làm cho phát đau,khuôn mặt không phải đang phơi nắng dưới ánh mặt trời mới toát ra một tầng mồ hôi mà do bị cái bóng đèn to kia nướng nên.Không biết qua bao lâu,,hắn đột nhiên nghe thấy được một tiếng bước chân,sợ tới mức lông tơ đứng chổng ngược hết lên.

Có người đến.

Cửa sắt mở ra mang theo một âm thanh ken két.Theo phán đoán khoảng cách âm thanh truyền đến,kho hang vừa lớn vừa không lớn,ngay sau đó là âm thanh của giầy da,từ cửa bước từng bước tới,không nhanh không chậm,đi từng bước thong thả lại đây.Ban đêm an tĩnh,kho hang trống trải,tiếng giày da đạp đá vang lại tiếng vọng rất lớn,đi từng bước một tới bên Hạ Triết,quả thực là một loại hình tra tấn tinh thần rất kinh hoàng.

Cả người Hạ Triết bị buộc chặt,sợ đến mức đột nhiên co rút.Phải biết rằng những tên bắt cóc này đều là phần tử cuồng bạo…Mệt nhất là khi hắn trưởng thành khuôn mặt rất dễ nhìn.

Trừ bỏ những ấn tượng bên ngoài,Hạ Triết đã không nhớ nổi khuôn mặt của người nọ.Trong cái mắt,trong đầu hắn thậm chí hiện lên tình cảnh như vậy,phía bên cảnh sát tìm hắn để chỉ ra và xác nhận người tội phạm,hắn nhất định đến tột cùng cũng không nhận ra người nào là người bắt cóc hắn.

Tiếng bước chân trầm ổn,lạnh như băng,làm cho người ta cảm thấy đối phương đang ở tâm trạng rất tức giận.Người nọ đứng ở trước mặt Hạ Triết,nhưng không có lên tiếng.Trên lưng Hạ Triết nổi lên sự sợ hãi,chỉ có thể thử mở miệng ra dụ dỗ người trước mặt,”Ngươi muốn bao nhiêu?Ta phối hợp.”

Một âm thanh xé rách cực lớn,đem đến cho Hạ Triết một chút kinh ngạc.Lập tức trên mặt bị vỗ một chút,dính vào một khối cái gì đó,trực tiếp đem cái miệng của hắn che lại.Rồi sau là thanh âm kéo đoạn băng dính,ngay bên cạnh mặt hắn.

Hạ Triết cả kinh ô lên một tiếng.Đem kéo đoạn băng dính kia một đoạn,đầu dao bén nhọn lạnh lẽo lướt qua hai má hắn,ở trên cằm hắn cố định lại.

Hạ Triết chỉ cảm thấy trán đổ đầy mồ hôi,nên không dám lên tiếng,cũng không dám mảy may động đậy.

Hắn còn nghe được tiếng nói của nam nhân kia,”Hừ,còn thơm nức mùi nước,tạo hóa mà.”

Chiếc dao kia ở trên cằm hắn di chuyển trong chốc lát,ở trên chiếc cằm vừa trắng vừa nhỏ của hắn để lại một vết dao hồng hồng.Rồi sau đó,chiếc dao lại trượt đi chỗ khác.Trải qua hết mọi thứ mới đến hồi kết,chỉ cảm thấy một trận đau đớn.Hạ Triết không khỏi hít vào bầu không khí lạnh lẽo.Miệng bị chặn,nên đàm phàn cầu xin tha thứ cũng không được.Loại cảm giác bị người khác xâm phạm này thật sự làm cho hắn tuyệt vọng.

Chiếc dao ở đâu cũng đi qua đi lại lưu luyến một phen,rồi sau đó để lại chút dấu vết sát thương,cùng với tiếng kim chỉ bị đứt cùng tiếng cúc áo rơi xuống nước tạo ra âm thanh vô cùng thê lương,thẳng đến khi vạt áo sơ mi sạch sẽ mở ra.Hạ Triết lộ ra ngực bụng trắng bong,ngực hơi hơi phập phồng,hiện ra hắn đang rất khẩn trương.

Hạ Triết chưa từng có ở bên ngoài mà hưng trí vận động,tất cả sự rèn luyện đều ở phòng tập thể thao mà hoàn thành.Người thì phải biết miệt mài làm đẹp cho bản than,hắn đem than mình rèn luyện giữ gìn không có một tia sẹo lồi,nhưng cũng không thể gọi là lực lưỡng.Cởi hết ra chính là nhìn thấy dáng người hơi gầy nhưng vẫn cân xứng như người mẫu.Tóc lại vừa đen vừa bong,khuôn mặt cũng tinh xảo tuấn tú,trời sinh đã là cái mồng móng phong lưu.

Hiện tại,cái mồng móng ấy đang cố gắng làm cho chính mình đừng phát run.Trước mặt là chủ nhân của chiếc dao đang tiến lại gần,chỉ cần vừa thấy hắn khó chịu,tùy thời có thể cho hắn nói lời tạm biệt với bất kì một bộ phận nào.Mà hiện tại hắn nhìn qua,giống như đang chọn lựa cách nói tạm biệt làm sao có vẻ tốt nhất.

Chiếc dao lạnh lẽo ở ngực vẽ vài đường,trêu trọc đầu vú hắn một chút,Hạ Triết run lên,liều mạng lắc đầu,trong cổ họng phát ra tiếng nức nở đáng thương.

“Không muốn?”

Tiếng nói của nam nhân kia lại vang lên.

Hạ Triết gật gật cái đầu.Trong lòng tưởng như tuyệt vọng,người này giống như không hỏi hắn để đòi tiền,mà hình như cùng với hắn có ân oán…Hắn rốt cuộc làm sao để đắc tội với người này!Trời mới biết,hắn hoàn toàn không nhớ rõ.

Chiếc dao theo ngực hắn đi đến chỗ bụng gầy,sáu khối cơ bụng ẩn ẩn có thể thấy được.Tuổi trẻ nên làn da trắng tỏa sáng,mặc dù có cơ bắp,nhìn qua cũng rất mềm mại.Chiếc dao chưa từng có lưu luyến nhiều,sâm nhập vào trong quần bò,lộng sát một tiếng đem nút thắt quần bò rơi xuống.Khóa kéo bị thô bạo kéo ra,dao lập tức xâm nhập vào,đi thẳng tới chỗ đũng quần.

Hạ Triết bắt đầu thấy người này có ý đồ,cảm thấy không ổn tới cực điểm.Cho tới bây giờ toàn là hắn thượng người khác,chưa từng bị người thượng qua.Hôm nay gặp gỡ người này,thế nào cũng bị đùa tới chết…

Đang nghĩ tới đó,hắn nghe được tiếng điện thoại reo.Cầm lấy điện thoại,nam nhân kia xoa xoa bàn phím,đầu dây điện thoại kia truyền đến sự khoái trá của một giọng nam khá trẻ tuổi,”Uy,ca.”

Nam nhân kia nói,”Gia Hoàng,người trong tay ta.Ngươi nói,làm gì bây giờ?”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét