Chiêu Nghiêu Chàng Phiến
♥
~ Văn Án - Tổng Hợp ~

Chương 7
♦
Cốc Thiên Thiên ở thành hỏi thăm một ngày,ngược lại tìm được không ít tin tức của Hạo Miểu cung,nhưng giá trị không nhiều.Đi đến trước một ngôi nhà gọi là Thiên Nhưỡng cư tửu lầu,sờ sờ thấy đói bụng,liền đi vào.
“Khách quan đến đây,muốn ăn những gì ạ?”Lập tức tiểu nhị ân cần ra đón tiếp.
Cốc Thiên Thiên lấy ra từ trong túi hai ba đồng bạc vụn:”Gọi cho ta hai món gì đó cũng được,tiểu nhị ca,ta hỏi muốn hỏi ngươi chút sự việc.”
Trên mặt tiểu nhị đôi môi tươi cười,một bên cầm lấy bạc,một bên nói:”Khách quan,ngài cứ việc hỏi.”
“Nghe nói phụ cận nơi này có một tòa Hạo Miểu cung rất lợi hại phải không?”
“Đúng vậy,khách quan ngài hỏi thăm việc này để làm gì?Hạo Miểu cung này cũng không phải là dễ chọc.”Tiểu nhị nhìn quanh bốn phía,hạ giọng.
Cốc Thiên Thiên trên mặt lộ ra vài nịnh nọt,giống như người hèn mọn đi khắp nơi tìm kiếm công việc để sống bình thường,cười:”Là như vậy,Hạo Miểu cung lợi hại như vậy,chắc làm việc tại Hạo Miểu cung tiền tiêu vặt hàng tháng nhất định cũng được nhiều lắm.Tiểu đệ đang có ý nghĩ đi thử vận khí xem sao?”
“Thì ra là như vậy.”Tiểu nhị tin là thật,”Ta cũng có huynh đệ làm việc tại Hạo Miểu cung,bất quá,trong cung quy củ thật sự nghiêm,tưởng đi vào cũng không phải là việc dễ dàng đi.”
“Hạo Miểu cung cũng không tuyển nhận môn đồ sao?”
Tiểu nhị lắc đầu nói:”Việc này ta cũng không rõ ràng,nhưng bọn họ trong chốn giang hồ là đại môn phái!Bình thường không có bao nhiêu người dám nhắc tới họ.”
Cốc Thiên Thiên thất vọng khoay tay.
Đang ở lúc này,bên ngoài truyền đến một thanh âm đối địch vô cùng quen thuộc,hướng bên này mà đến.Cốc Thiên Thiên vẻ mặt ngoài ý muốn nhìn ra hướng cửa,chỉ vì thanh âm đối địch này đúng là hắn đã từng nghe qua tại Tiến Châu.
Một nam tử mắc bộ quần áo cùng màu cất bước đi vào,khuôn mặt tuấn mĩ,vẻ mặt thích thú,con ngươi đen hơi đổi,lơ đãng đánh giá cách trang trí bên trong của tửu lầu,lập tức tứ nữ lại vây quanh ở bên dưới,hướng cầu thang lên lầu mà đến.
Qủa nhiên cái kia là “oan gia” mà.Không thấy hắn thì vô cùng tốt đẹp,lúc này vừa thấy hắn đến,Cốc Thiên Thiên lại cảm thấy vô cùng bực mình,bất động thanh sắc trừng mắt nhìn Hiên Viên Chiêu Nghiêu.
Hiên Viên Chiêu Nghiêu làm như có cảm nhận được điều đó,ánh mắt lạnh nhạt xa xăm bay tới.
Cốc Thiên Thiên có tật giật mình,cảm thấy thất kinh,nhưng trên mặt lập tức khôi phục sự bình thường.Bởi vì mấy ngày trước có gặp qua Hiên Viên Chiêu Nghiêu mà cùng hắn miễn cưỡng xem như từng có vài câu nói chuyện với nhau,lúc này làm bộ như không biết cũng không thích hợp.Nghĩ đến đây,trong mắt Cốc Thiên Thiên lại toát ra vài phần xem như hắn đến dúng lúc vui vẻ.
Hiên Viên Chiêu Nghiêu liếc mắt một cái nhìn thấy thiếu niên kia trên đầu cột một sợi dây màu đỏ,thoáng nhìn qua mà không chút để ý.Hắn liền lập tức xoay người lên tầng hai.
Lầu một,mọi người mang vẻ mặt tán thưởng nhìn về phía Hiên Viên Chiêu Nghiêu,thắng đến khi không nhìn thấy bóng dáng của hắn nữa.
Cốc Thiên Thiên vội vàng giữ chặt người bên cạnh rồi vươn người ra hỏi tiểu nhị:”Tiểu nhị,vị vừa đi đến kia chẳng lẽ là người Trúc Châu?”
Tiểu nhị lắc đầu nói:”Không phải,đây cũng là này đầu tiên ta nhìn thấy hắn.”
Cốc Thiên Thiên âm thầm gật đầu:Hiên Viên Chiêu Nghiêu luôn luôn phong lưu,nếu không phải lần đầu tiên,tiểu nhị nhất định nhớ rõ.Hiên Viên Chiêu Nghiêu xuất hiện ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự thèm ăn của hắn,ăn lưng lửng dạ liền rời khỏi Thiên Nhưỡng Cư,vội vàng đi theo hướng dẫn tới Hạo Miểu cung mà đi.
Hôm nay hắn vận khí tốt,vừa vặn gặp người đi đến Hạo Miểu dưa rau củ quả.Cốc Thiên Thiên lấy ra năm lượng bạc,dám đến đoạt lấy đòn gánh,làm bộ như cháu của người đưa hàng lăn lội từ cửa sau đi vào.Liên tục ở đấy ăn uống ba ngày,Cốc Thiên Thiên mới tính ra được phương pháp tiếp cận,nhất là khi gặp được đều liều mạng khen khợi Hạo Miểu cung,ngày thứ tư,cuối cùng hắn cũng thấy được một người trong tứ đại quản sự_đại quản sự đứng đầu.
“Tiểu huynh đệ,ngươi tên là gì?”Đinh Ngạo cẩn thận đánh giá Cốc Thiên Thiên,ánh mắt trực tiếp mà vô cùng lợi hại,không tha cho bất kì sự trốn tránh nào của người trước mặt.
Cốc Thiên Thiên nói:”Xin trả lời câu hỏi của Đinh quản sự,tại hạ tên Trương Tiểu Lộ.”
“Thì ra là Trương tiểu huynh đệ,vì sao muốn gia nhập Hạo Miểu cung?”
Cốc Thiên Thiên chí khí ngút trời nói:”Hảo nam nhi nên một phen tự tạo nên thành công trong sự nghiệp,gặp Lương Cầm Trạch Mộc mà thấy kiếp sợ,Hạo Miểu cung trong chốn giang hồ có địa trí hiển hách,tại chỉ cầu mong bản thân có một cơ hội tốt để lập nghiệp.”
“Ác”Đinh Ngạo bất động thanh sắc.Lúc trước,thiếu niên vẫn hỏi thăm việc của Hạo Miểu cung,nay chắc chắn cũng là lăn lội tiến vào.Tuy nói là hắn đang cố ý cam chịu ở phía dưới,nhưng dụng tâm có ý đồ trà trộn của thiếu niên này cũng là sự thật.Hắn vẫn đang suy xét rốt cuộc nên trực tiếp đuổi hắn đi,hay là vẫn giữ hắn lại đặt vào không coi ra gì để tiếp tục giám sát.
Cốc Thiên Thiên nhìn ra sự chần chờ trên mặt Đinh Ngạo,lại nói:”Đinh Ngạo sự,Lâu Văn cung chủ võ công xuất thần nhập hóa,tại hạ mong muốn nhận ông ta làm sư phụ,hy vọng Đinh quản sự cho tại hạ một cơ hội.”
Đinh Ngạo vẻ mặt ngoài ý muốn,âm thanh lạnh lùng nói:”Cung chủ với chúng ta sao có thể ngang hàng?Hắn không có khả năng tùy tiện thu nhận đồ đệ.”
Cốc Thiên Thiên không cho là đúng cười,nói:”Nhìn ra được là Đinh quản sự nhất định rất được cung chủ tín nhiệm.”
Sắc mặt Đinh Ngạo đang lãnh đạm cứng rắn dịu đi một ít.
Cốc Thiên Thiên thấy rõ ràng,tiếp tục nói:”Nhưng mà Đinh quản sự dù sao cũng không phải cung chủ,cung chủ còn chưa hề gặp qua ta,Đinh quản sự như thế biết rằng hắn sẽ không thu nhận ta làm đồ đệ?”
Đinh Ngạo lại nhìn quét hắn thêm một lần,thần sắc có vài phần kinh thường nói:”Tiểu oa nhi,tuổi trẻ có chút mơ mộng làm anh hùng hiệp khách là chuyện bình thường,bất quá đừng nghĩ đến những việc không thực tế.Thân phận ngươi là cái gì chứ?Không có cơ hội nhìn thấy cung chủ đâu.”Nếu như hắn không có ý thử,tiểu quỷ này thậm chí còn không thấy được một quản sự như hắn,huống chi cung chủ.
Cốc Thiên Thiên sớm dự đoán việc này sẽ không thuận lợi, cho nên những việc vừa xảy ra cũng không nằm dự liệu,không hề nhiều lời,trong lòng tại hạ quyết tâm tiếp tục đi tìm kiếm cơ hội.Nhất định phải nhìn thấy cung chủ Hạo Miểu cung.
Hắn không có thiên phú học võ công đã là việc không thể thay đổi,nhìn toàn bộ võ lâm,chỉ có những cao thủ như Nguyễn Kinh Thiên và cung chủ Hạo Miểu cung mới có thể chỉ dặn cho hắn.Nơi của Nguyễn Kinh Thiên đã không còn hi vọng,bất luận như thế nào,hắn cũng phải nghĩ ra biện pháp để cung chủ thu nhận hắn làm đệ tử.
“Nếu đã như,ta cũng không thể cưỡng cầu.”Cốc Thiên Thiên thất vọng nói:”Trước tiên ta xin lui xuống trước.”
Đinh Ngạo gật gật đầu,nói:”Một khi đã như vậy,ta sẽ bảo người tính hết tiền công một lần cho ngươi,trong hôm nay ngươi liền rời đi đi.”
“Cái gì?”Cốc Thiên Thiên cả kinh.
Đinh Ngạo chưa nhìn lại hắn,đối với hạ nhân dặn dò xong,quay người rời đi.Đi ngang qua cung mà Hiên Viên Chiêu Ngiêu ở trong,Hiêu Viên Chiêu Nghiêu gọi hắn lại.
“Xảy ra chuyện gì?”
Đinh Ngạo vội vàng nói:”Cung chủ,chỉ là một chuyện nhỏ.Mấy hôm trước có một tiểu quỷ luôn luôn đi hỏi thăm việc của Hạo Miểu cung,ta đi xem thử một phen,thì ra là muốn bái cung chủ làm sư phụ,ta đã đuổi hắn đi rồi.Tiểu quỷ ấy đúng là có ý nghĩ kì lạ.”
“Ác”Hiên Viên Chiêu Nghiêu chưa để ở trong lòng,đem chén trà lên trước miệng:”Qua mấy ngày ta muốn đi ra ngoài,việc trong cung giao cho ngươi.”
“Vâng.Có bát đại hộ vệ đi cùng ngài,ta cũng có thể an tâm,nhưng mà,muốn đối phó với ‘Hiên chủ’ cũng không có ít người,nếu cung chủ muốn đi ra ngoài,xin ngài hãy cẩn thận một chút.”
Nói xong,hắn đã đứng dậy đi về hướng phòng trong.
“A?Cung chủ,này,ngàn lần không thể.”Đinh Ngạo khẩn trương,vội vàng đuổi theo,”Ngài một mình đi ra ngoài thì ai sẽ bảo vệ ngài đây?
”Không cần nhiều lời,chủ ý của bản cung đã định.Ngồi kiệu mãi cũng chán,ngẫu nhiên cũng muốn thử đi bộ xem sao.”Hiên Viên Chiêu Nghiêu thanh đạm cười nói.
“Đi bộ?”Đinh Ngạo kinh ngạc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét