Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

[Hoa hoa du long] Chương 4

Hoa hoa du long 


~ Chương 4 ~



1640351238510435




Ở phòng ngủ vài canh giờ, chợt trời đổ mưa to.

Lộ Thương cả người cứng ngắc nghe tiếng mưa gõ trên mái nhà, mới vừa rồi chủ nghĩa anh hùng sử dụng qua thời gian đã phôi pha không ít, nhìn ra ngoài cửa sổ sắc trời đen tối, trước mắt lại nghĩ đến một màn mình bị đè dưới thân tên biến thái kia mà khóc than tru tréo đến mất mặt cảnh tượng thật chật vật.

[Hoa hoa du long] Chương 3

Hoa hoa du long 


~ Chương 3 ~



1640351238510435




 

Sáng sớm ở Đồng An quả thực ra đã huyên náo không kém gì Hàng Thành, lựa chọn một khách điếm bên đường nên từ sáng sớm Lộ Thương đã bị đánh thức bởi tiếng ồn ã, ngay cả chưa tỉnh Lộ Thương cũng cảm nhận được sự phồn hoa của Đại Đồng Vương thành này.

Nhu nhu hai mắt mệt mỏi, Lộ Thương nhỏm dậy khoác áo, đứng sát ngoài cửa sổ nhìn ra ngoài một chợ bán thức ăn, sáng sớm trên đường mua thức ăn chỉ có đàn bà con gái … còn có những người bán hàng rong đựng thức ăn vào rỏ mà Lộ Thương không hiểu hết ngôn ngữ phương Bắc khi rao bán hàng, từng cơn gió sớm cũng đưa mùi thức ăn của cửa tiệm đối diện bay vào mũi.

[TTHHX] Đệ nhị chương: Vô Tâm

Tại vương quốc nọ, một nơi người ta tin rằng chỉ có những đóa hoa hồng rực rỡ mới đem đến bình an cho con người. Cũng chính nơi ấy, khắp chốn tràn ngập hương hoa và những vườn hồng xinh đẹp… Một đóa hoa hồng xanh kỳ lạ sẽ mang con người đến sự vĩnh hằng…



Truyền Thuyết Hoa Hồng Xanh



Đệ nhị chương: Vô Tâm



Giới thiệu nhân vật:

Kamijo Ronsare

Sơ lược:Là một bá tước trẻ. Thuộc tuýp người lãng mạn. Ngoài mặt thường tỏ vẻ thờ ơ, lãnh đạm nhưng thực chất lại rất lo lắng và quan tâm đến những người thân chung quanh. Tuy Kamijo có một tuổi thơ không mấy tươi đẹp, nhưng anh lại có một cái nhìn rất rộng và thoáng về cuộc sống. Ngoài ra, anh lại còn là một người sống hết mình vì tình yêu.

Teru Ronsare

Sơ lược: Theo họ của gia đình Ronsare. Là một cậu bé khá đơn giản, vẫn còn trẻ nhỏ ham chơi. Nổi bật lên tính cách là nét ngây thơ, dễ thương, tốt bụng nên luôn được mọi người yêu mến và chú ý đến. Điểm yếu là khá bồng bột, nghịch ngợm. Khi muốn là phải đòi cho bằng được… nên thường hay gây phiền phức… Tuy nhiên lại rất chân thành trong tình yêu.

--------------------------------------------------

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

[TTHHX] Đệ nhất chương: Nơi truyền thuyết bắt đầu

Truyền Thuyết Hoa Hồng Xanh



Đệ nhất chương: Nơi truyền thuyết bắt đầu



“Kamijo-sama! Kamijo-sama!” Cậu bé Teru, trên tay cầm một đóa hoa hồng, chạy nhanh vào dinh thự vừa chạy vừa gọi thật to. Đến ngay phòng Kamijo, đẩy cửa xông thẳng vào ngay bên cạnh anh vẻ hớn hở: “Kamijo-sama! Xem này, xem này!”

Kamijo tay đang cầm quyển sách, bỏ ngay xuống bàn tỏ vẻ không hài lòng nhìn Teru: “Teru, ta đã dặn ngươi bao lần rồi, khi vào phòng phải gõ cửa chứ!”

Teru liền gật gật đầu, mắt cũng rưng rưng: “Kamijo-sama… xin lỗi!”

Nhìn Teru, Kamijo thở dài một tiếng: “Thôi, lần sau nhớ lấy!”

Teru lại cười tươi gật đầu: “Vâng! Teru biết rồi… Kamijo-sama…”

“Sao, lại có chuyện gì?”

“Ngài nhìn xem, Teru tìm được cái gì này?”

Teru đưa đóa hoa ra, Kamijo nhìn nó tỏ vẻ ngạc nhiên: “Đóa hoa héo khô này thì có gì đặc biệt?”

Teru nhất quyết phủ nhận: “Không phải! Đây không phải hoa héo, mà nó là một đóa hoa hồng xanh!”

“Hoa hồng xanh?”

Kamijo càng tỏ ra ngạc nhiên hơn nữa, lại cố nhìn kỹ đóa hoa ấy… một lúc sau ôm bụng cười. Teru tỏ ra khá giận: “Tại sao ngài lại cười? Nó là hoa hồng xanh thật mà.”

Kamijo nhìn Teru cố nén cười, nghiêm túc hỏi: “Được rồi! Thế ngươi nói nó là hoa hồng xanh thì ta tin vậy. Nhưng mà vậy rồi sao?”

Teru tỏ ra đắc ý, cười tươi bảo: “Teru cố ý tìm nó suốt từ sáng đến giờ. Nghe nói nếu ai tìm được một đóa hoa hồng xanh vậy thì người đó sẽ có được vĩnh hằng.”

“Hở?”

Giao diện mới Độc Thoại Thượng Uyển

Tèn tén ten.... hôm nay bước vô nhà vườn độc thoại, đột nhiên thấy sự tình khác lạ. Cái giao diện mới toanh, ngồ ngộ. Có tưởng đi lầm nhà không a?

 

Mà tưởng tượng đi, các nàng đi lầm nhà rồi đó. Ta mới sửa lại nhà cho khang trang hơn cái nè.... hơ hơ.... hơ.... hơ.... hắc.... hắc..... hắc xì.... *chùi mũi* anh đào rơi nhiều quá làm xốn mắt nhỉ.

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

Nhân Gian Đa Tình - Lý Thù

Nhân gian đa tình


人间情多 - 李 殊


Biên Dịch: Chobits


...


人间情多,真爱难说。

Ren jian qing duo, zhen ai nan shuo

Nhân gian đa tình , chân tình khó nói

心中能有 几分把握。

Xin zhong neng you ji fen ba wo

Trong lòng có thể mấy phần chắc chắn

来来往往,你你我我。

Lai lai wang wang, ni ni wo wo

Đến đến đi đi , người người ta ta

谁又知道最后结果。

Shei you zhi dao zui hou jie guo

Ai lại biết được kết quả sau cùng

Thiên Thần Sa Ngã ~ Chapter 5 ~

Thiên Thần Sa Ngã




~ Chapter 5 ~



Thời gian đang âm thầm lặng lẽ trôi. Đã ba ngày như vậy qua đi. Vì muốn lánh mặt Khánh Linh, Thái Khang nhường hẳn căn phòng của mình cho cậu. Mặc dù cậu ta như vậy, nhưng không hiểu sao anh cũng không nỡ đuổi đi, lại cũng không thể nào nhìn được mặt cậu ta…

Giờ đây, với phản ứng này của Thái Khang, cậu đã hiểu rồi. Anh cũng như bao người bình thường khác thôi. Một khi nhận ra con người thật của cậu, rồi thì cũng lạnh lùng xa lánh và bỏ rơi cậu mà thôi… Dù đã biết trước là như vậy… nhưng vì sao vẫn thấy đau thương quá. Trước đây vẫn còn mong mỏi, được ở bên cạnh anh như một người em trai. Nhưng giờ đây, sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra, cậu biết là không được nữa rồi… Chợt cậu cười nhạt lại nghĩ:

“-Sao mà ngốc thế…? Loại người tệ hại này đáng để được nhận những điều đó sao?”

Và rồi cậu chợt nhận ra, những cái gì tưởng chừng tốt đẹp dành cho mình, đều chỉ là ảo tưởng. Là do tự cậu cho là như vậy. Thực tế còn cay đắng hơn rất nhiều… không có bất cứ ai nghĩ thế cả. Sau cùng có tồn tại thêm nữa cũng chỉ là rác rưởi và bị người ta chà đạp không thương tiếc mà thôi…

[千年の約束] Sen'nen No Yakusoku ~ Ước hẹn ngàn năm ~


[千年の約束]


Sen'nen No Yakusoku


~ Ước hẹn ngàn năm ~


~ Em sẽ trở thành cô dâu của ta chứ? ~



Nói trước, đây là thuộc thể loại huyền bí. Câu chuyện xoay quanh về mối tình giữa một bán Ayakashi (yêu quái) và một Onmyouji (pháp sư)...


 

Tác phẩm dự thi Shounen Ai Fiction bên thegioitruyentranh.com của mình. May mắn được giải 1 =]]z. Nay đưa về đây làm của hồi môn nhá.

Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

Hồng Nhan - Hồ Ngạn Bâng

Hồng Nhan


Hồ Ngạn Bâng


Biên Dịch: chobits


...................


剑煮酒无味饮一杯为谁
jian zhu jiu wu wei yin yi bei wei shei

Kiếm đun rượu* thật vô vị, ẩm một ly vì ai

(*) Rượu đặt lên thanh kiếm, hâm nóng trên đống lửa

你为我送别你为我送别
ni wei wo song bie ni wei wo song bie
Người vì ta mà tiễn biệt, Người vì ta mà tiễn biệt
胭脂香味能爱不能给
yan zhi xiang wei neng ai bu neng gei
Hương phấn son có thể yêu không thể giao đi
天有多长地有多远
tian you duo chang di you duo yuan
Thiên có bao cao Địa có bao xa

Thứ Tư, 19 tháng 6, 2013

[Chương III] Vận Mệnh Hồng Nhan - Hồi XIV

Vận Mệnh Hồng Nhan



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương III


Nhân Si Nan Giải




Hồi XIV







Tư Vũ cười nhẹ “Nếu đã biết, ngươi nghĩ hiện tại đang phạm phải trọng tội gì?”

Lão cười ha hả nói “Đừng đem mấy thứ luật lệ đó áp đặt lên ta. Người trong thiên hạ có thể phải nể sợ ngươi, nhưng ta thì không. Nếu muốn trả thù, ngươi có thể viết hưu thư, ta sẽ thả ngươi ra khỏi đây. Sau đó ngươi có thể về xua quân đến đốt sạch Y Sơn Cốc đi.”

“Cũng hảo có lý.” Thoáng nghe qua Tư Vũ gật gật đầu: “Nhưng nếu ta làm vậy, chẳng phải Hồng Ân sẽ hận ta sao? Lại nói ta càng không làm chuyện gì gây tổn hại đến y. Tình yêu ta chỉ muốn được vun đắp bằng chân tâm. Ta tuyệt không dùng cường quyền để cưỡng ép.”

Nói tới nói lui là khiến lão dị nhân thấy thực nhức đầu. Lại thở dài nói “Xú tiểu tử, dù muốn dù không, ngươi cũng phải viết hưu thư, cắt đứt mọi quan hệ với đồ nhi ta.”

“Nếu ta không đáp ứng thì sao?”

“Thì ngươi sẽ chết. Hôm nay đã là ngày thứ mười hai, độc dược trong người ngươi sắp đáo hạn phát tác, nếu không có giải dược, ngươi sẽ chết.”

“Ai nha~” Chợt nhớ ra, hắn liền gật đầu nói “Đúng là vậy, suýt ta lại quên mất. Thế là muốn sống, ta phải viết hưu thư a.”

“Tiểu tử, ngươi nên thông minh một chút đi.”

Đoạn hắn nở nụ cười nhìn lão dị nhân bằng một ánh mắt vô cảm hỏi “Nhưng nếu ta muốn chết thì sao đây?”

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

[Hoa Hoa Du Long] Chương 2

Hoa hoa du long 


~ Chương 2 ~



1640351238510435




Thành Hàng Châu từ trước tới nay vẫn là chốn qua lại của nhiều người từ khắp nơi, mặc kệ người tới dẫu không là đại thư sinh cũng là tiểu sinh đang học, đều tìm tới nơi được coi là chốn vui vẻ nhất - Tây Hồ. Có tiền đến quán luận văn thư, không có tiền tự kiếm kết huynh đệ, tựa hồ như vậy không đủ để những người đọc sách này thể hiện thân phận, lại tựa hồ mượn linh khí nơi Tây Hồ này, cầu cho tạo nên đường công danh. 

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

[Chương 1] Hoa Hoa Du Long

Hoa hoa du long 


~ Chương 1 ~



1640351238510435




Giang Nam vào tháng sáu đất trời đẹp như họa.


 Nơi Hàng Châu đệ nhất phồn hoa đệ nhất chính là trên Tây Hồ, thuyền tranh qua lại, tiếng sáo trúc theo gió thoang thoảng  quanh mặt hồ, làn gió thơm mát vương vấn khiến nhiều du khách say mê.

Nhưng hôm nay nơi khiến du khách vội vã phóng tầm nhìn thưởng thức không phải là hoa sen chập chờn trên mặt nước, mà là một vị bạch y thư sinh ngồi ở mũi thuyền tranh đang nhẹ nhàng lướt trên hồ.

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

[Vietsub][Đam Mỹ Cosplay] Đường Lệ [Thần Chi Nguyệt Hiểu]

Đường Lệ


~ Hoàn Lệ ~


(Theme Song)


(づ  ̄ ³ ̄)づ~♥


Cosplayer:


Thần Chi Nghuyệt Hiểu – Bạch Niệm (Bạch Công Tử  cải biên từ Bạch xà Bạch Nương Tử)
Đậu Vũ – A Chú (Hứa Tiên biến chất =]]z)…
.....

Sub: Vườn Độc Thoại
Biên Dịch: Chobits
Kara Effect: Yad
----------

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

[Theme Đam Mỹ Cosplay] Đường Lệ

~ Hoàn Lệ ~


(Theme Song Đam mỹ Cosplay - Đường Lệ)


(づ  ̄ ³ ̄)づ~♥


Translate: Chobits.


\(≧∇≦)/


[Chương 8] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435



Chương 8



Nam nhân vỗ vỗ khuôn mặt trắng nõn của Hạ Triết,trêu tức nói:”Như vậy,dựa vào quy củ của ngươi,hiện tại ta chơi đùa với ngươi như thế nào đều có thế,đúng không?”

Chết tiệt!Bị hai cái dụng cụ trước sau tấn công,tính dục sớm đã tăng vọt,than thể xao động bất an.Nếu là bình thường mà nghe được lời nói như thế chỉ có thể hận không thể chết ngay được,hiện tại lại không phải trăm phần trăm là không muốn.Nhưng nhớ tới chuyện nam nhân này cho tới bây giờ không biết ôn nhu là gì,xuống tay không nặng nhẹ,liền theo xúc cảm mà cảm thấy lạnh cả người.

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

[Lời dẫn] Hoa hoa du long

Hoa hoa du long 


~ Lời Dẫn~



1640351238510435



Đại đồng tĩnh tông năm thứ năm.


Vương triều Đại đồng thống trị thiên hạ đã ba trăm năm, thái bình thịnh thế chiếm hơn phân nửa thời gian, nhất là từ khi Tĩnh tông hoàng đế chỉ mới hai mươi tuổi chấp chính tới nay, thương mại so với trước đây lại càng phát triển, nhân dân sinh hoạt an khang, thiên hạ một mảnh ca múa mừng thái bình.Dưới loại tình huống này làm hoàng đế cũng tự nhiên vô cùng dễ dàng.

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

tpkv

Xong chuyện tốt, trong lòng cũng cảm thấy khoan khoái hơn. Hiểu Kỳ cứ vậy ngủ một giấc đến sáng. Mãi đến tận lúc Bảo vương thượng triều về, người vẫn còn trong mộng. Hắn cứ vậy bước nhẹ đến bên giường ngồi xuống khẽ lay gọi: “Kỷ nương… Kỷ nương… tỉnh tỉnh…”

 

Đang ngon giấc lại thoáng nghe tiếng nói, Hiểu Kỳ cựa mình mấy cái liền trở người quay đi. Bảo vương kéo y quay lại, vuốt nhẹ lên má y thì thầm bên tai nói: “Kỷ nương… nên tỉnh… đã muộn lắm rồi a.”

 

Người kia dường như có nghe thấy tiếng, mắt vẫn còn nhắm nghiền lại, nở nụ cười nói: “Bệ hạ… thần mệt a…”

 

Nghe qua giọng điệu rõ là y vẫn chưa muốn dậy. Nhìn y cuộn tròn trong chăn thoải mái ngủ lại trông hệt như một tiểu miêu lười, Bảo vương trong mắt có chút ý cười hỏi: “Thật mệt lắm sao?”

 

“Ân… bệ hạ… để… thần ngủ a…” Nói xong người kia liền chìm vào miên man, không nghe thấy gì nữa. Bảo vương môi khẽ cười cũng không nói. Sau lại mang hết mớ tấu chương bày lên bàn cạnh giường phê duyệt.

 

Mãi đến mặt trời lên cao mấy tất sau lại muốn rơi xuống mới thấy người kia trở mình thức. Hiểu Kỳ vừa mở mắt ra nhìn thấy Bảo vương liền nở nụ cười như hoa như ngọc gọi: “Bệ hạ!”

 

Bảo vương vừa trông thấy nụ cười kia liền cảm thấy lòng mê mẩn, đoạn giúp y nâng người lên nói: “Kỷ nương ngủ có ngon giấc không?”

 

“Ân…” Hiểu Kỳ ngủ được đủ giấc, đương nhiên tỉnh dậy tâm trạng cũng đặc biệt hứng khởi nói: “Thần vừa nãy có một giấc mơ lạ a.”

 

Thấy mỹ nhân cao hứng vậy, Bảo vương vừa bế y đứng dậy hướng đến dục trì, cười hỏi: “Kỷ nương là mơ thấy gì?”

 

“Nga…” Hiểu Kỳ hai tay choàng quai vai người kia, đầu cũng tựa sát vào ngực hắn nói: “Giữa một vùng đồi núi rộng lớn, thần thấy được cùng bệ hạ cưỡi chung một tuấn mã, cùng săn bắt thú a. Được như vậy thật vui…”

 

Lời vừa nghe qua Bảo vương bật cười: “Này không có lạ.”

 

“Không lạ a?”

 

Hiểu Kỳ nghi hoặc nhìn Bảo vương, hắn lại nói: “Không lạ. Sáng mai trẫm liền đưa ngươi đi săn bắn được không?”

 

“Ân!”

[Previews Đam Mỹ] Tùy Phong Khởi Vũ

Được tích tụ ấm ức bao ngày, tại hạ quyết định phá cách cho một bộ đam mỹ mới, đang trong giai đoạn hoàn chỉnh. Bắt nguồn ý tưởng từ "Đắc Kỷ" một mỹ nhân yêu nghiệt được Trụ Vương ân sủng, lộng hành triều ca.

Tùy phong khởi vũ, Tô Hiểu Kỳ có thể coi như là một đắc kỷ phiên bản đam mỹ =]]z

Tùy Phong Khởi Vũ


Tiện tay loạn thế - Sóng gió kinh thành



◊ Văn Án - Tổng Hợp


Tô Hiểu Kỳ, gọi một chữ Kỷ, sau vào triều ca là Kỷ Nương.


Bảo Vương, Triệu Chi Bảo Nhân.


Thanh mai của Tô Hiểu Kỳ, Liễu Bạch Vân


Hiểu Kỳ từ nhỏ lớn lên ở Tô thành xa xôi, có một thanh mai trúc mã tên gọi Liễu Bạch Vân. Ngày nọ hay tin người kia sắp thú thê, liền rất buồn lòng... Hết lời can gián...


Trích chính văn Chương ...


“Đại ca…” Kỷ nhìn thật kỹ nét mặt người kia sau một lúc quay đi nói: “Đại ca sắp thú thê sao?”

Thì ra là vì chuyện này. Hắn thật không hiểu ý của Kỷ lắm, chuyện hắn đi thú thê thì có vấn đề gì sao, lại hỏi: “Đệ vì chuyện này mà không vui sao?”

“Cũng không phải…” Y cũng liền không thể nói vì việc này mà rối trong lòng. Y cùng ngươi kia lớn lên đã như thanh mai trúc mã. Hắn dù không phải huynh đệ thân thích nhưng chuyện gì cũng chiều theo ý y, lại còn vì y nghịch dại mà chịu đòn thay. Nghĩ thế nào y cũng liền không tin có ngày người kia sẽ sang tình cảm này cho một người thứ ba. Y chính là không muốn người kia thú thê, lại không có cách gì ngăn cản, liền hỏi: “Cô nương kia trông như thế nào, có đẹp không?”

Nghĩ về hôn thê tương lai, trong mắt người kia quả có chút vui vẻ: “Có.”

“Cô nương kia có đẹp hơn ta không?”

“Cái này…” Người kia có chút kinh ngạc hỏi: “Kỷ đệ sao lại hỏi như vậy? Ngươi nói gì cũng là nam tử, sao có thể so sánh với cô nương kia?”

“Cũng có gì là sai. Đại ca thú cô nương kia vì nàng ta đẹp sao. Ta không đẹp sao?”

“Kìa Kỷ đệ…” Hôm nay Kỷ đệ của hắn nói gì nghe thực lạ. Hắn hoàn toàn không thể hiểu được liền nói: “Ngươi… thật sự rất đẹp. Nhưng ta cùng ngươi chính là huynh đệ. Ngươi cớ sao lại làm khó ta?”

“Không có. Ta không làm khó đại ca. Ta cùng đại ca vốn không quan hệ thân thích, chỉ là tình kết nghĩa. Đại ca… ngươi thú ta đi.”

----------------

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

[Chương III] Vận Mệnh Hồng Nhan - Hồi XIII

Vận Mệnh Hồng Nhan



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương III


Nhân Si Nan Giải




Hồi XIII







N/T: Ta trả nàng A bảo chương mới nhớ ~

Từ đây xem ra anh công không lì vì quá lì khó sống rồi đây. Cái mặt anh từ chai mà thành sạn luôn rồi.... nan giải quá mà.

.............................................................................................................................

Lão dị nhân thở dài một lúc lại lên tiếng phân bua thiệt hơn “Đồ nhi, ngươi phải biết là sư phụ làm gì cũng là muốn tốt cho ngươi. Đừng vội trách sư phụ. Ta đã cho hắn thời gian để suy nghĩ, chỉ cần hắn đồng ý viết hưu thư đồng thời ân đoạn nghĩa tuyệt với ngươi, ta liền lập tức để hắn an toàn rời khỏi đây.”

“Ân đoạn nghĩa tuyệt với ta sao?” Một lời vừa nghe qua tựa như một cổ đạo đao nện vào đầu y, thực đau nhức. Nghĩ thế nào cũng thấy không cam tâm…

Chợt lão dị nhân lại nói “Đồ nhi ngoan, ngươi nghe lời sư phụ, mặc kệ hắn. Mau xuống đây, nấu cơm cho ta ăn đi.”

Nói tới nói lui cũng chỉ là vậy. Hồng Ân nghe qua lại nằm dài xuống mái nhà “Không a~ Cứ coi như sau này hắn với ta không có can hệ gì. Lại là có nội công thâm hậu gì đó như người nói đi. Nhưng người bỏ mặc hắn không cho ăn, không cho uống, lại không cho thuốc, kiểu gì hắn lại không thể chết. Dù gì hắn vẫn chỉ là một phàm nhân a…”

“Ngươi…”

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

[Chương 7] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 7



Hạ Triết thừa dịp miếng băng dính chưa dính hoàn toàn,liền há mồm cắn,cư nhiên cách một miếng băng dính cắn vào ngón tay nam nhân.

Nam nhân giật mình không nhúc nhích,cứ để cho hắn cắn như vậy.Hạ Triết cắn rất mạnh,làm như thế hắn mới giải tọa được một chút mối hận.Vừa định nhả ra,chợt nghe thấy nam nhân dán vào lỗ tai hắn nói:”Có xong rồi ngươi cũng đừng thả ra.Thả ra thì ngươi xong đời.”

Hạ Triết nhất thời bị dọa,liền đem ngón tay ấy giữ trong miệng mà không dám nhả ra.Ngay sau đó,lửa giận lại dâng lên trong long hắn.Hạ Triết hắn là người nào cơ chứ,trừ bỏ tên hỗn đản này ra,từ lớn dến nhỏ làm gì có ai dam uy hiếp hắn.Nhưng có câu “Hảo hán phải biết cuốn theo chiều gió” (trong raw nó có câu khác,mà ta nghèo nàn những câu ca dao nên lấy tạm…) dung để an ủi,hắn chỉ có thể cứ xấu hổ như thế mà cắn,trong cổ họng hắn đã có hương vị của thuốc.

[Chương 6] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 6



Tại thời điểm ấy,ngực lại bị đụng chạm rất nhẹ!Bỗng nhiên chỉ muốn đứng thẳng người mà lui lại,bởi vì sợ hãi thống khổ mà tràng đạo cũng tuỳ theo có thể co rút một chút.Hắn gắt gao nhắm mắt,ngừng thở,dự đoán sắp tới sẽ bị điện giật nhưng không có phát sinh,chỉ có duy nhất một ngón tay ở trên ngực hắn tinh tế vuốt ve.

Liền ngẩng đầu nhìn qua một chút rồi ngay lập tức hạ xuống!Ngực tuy cũng chỉ là một bộ phận của cơ thể,nhưng sờ lên cũng thực mềm mại.Cách y dung tay di chuyển,thậm chí tại thời điểm đụng đến làn da,đều không có cảm giác chán ghét lắm.Bị những dấu vết màu hồng ngân ở khắp nơi trái phải lần lượt xuất hiện trên làn da trắng nõn,không có vết thương ngoài da nào,nhưng những dấu vết ở bốn phía đều nổi lên một màu đỏ nhạt.Nam nhân liền lau lau gì đó trên những hồng ngân trên người Hạ Triết.

Hạ Triết liền sợ hãi kế tiếp nam nhân muốn làm cái gì đến tâm tư để suy nghĩ cũng không có.Sợ tới mức trong đầu hỗn loạn không ngừng tưởng tượng:”Cư nhiên là hắn!Vì cái gì không nhận ra là hắn cơ chứ!”

[Chương 5] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 5



Mạch điện xung kích lẳng lặng công tác,chỉ có người bị nó cắm vào mới biết tư vị trong đó.

Thời điểm ban đầu,Hạ Triết còn cảm thấy may mắn vì cái mát xa điện cắm ở hậu huyệt lộng quá một vòng liền dừng lại an phận.Tuy rằng đau,nhưng ít ra người đó sẽ không nâng sự tra tấn hắn lên thêm một bước.Điều hắn lo lắng nhất là nam nhân kia nhân cơ hội đó mà đem cái đầu cắm ấy cắm xuống tận sâu bên trong,để hắn bị điện ngoạn chết.Nếu như vậy tuyệt đối tuyến tiền liệt yếu ớt sẽ bị ngoạn tới mức biến dạng.Nhưng hiện tại,Hạ Triết có muốn như thế nào cũng không được.

Tinh khí Hạ Triết vô cùng trắng nõn,thẳng đứng,cùng người của hắn giống nhau.Dùng cách gọi của người cổ đại,thì gọi là ngọc hành.Bị dòng điện liên tục mà mỏng manh kích thích,đã hoàn toàn sung máu mà cương lên,trên tinh khí bị bao bởi làn da mỏng manh không ngừng nổi lên màu đỏ.Trên tinh khí bắt đầu nổi lên mấy vệt gân xanh ngày càng rõ ràng đứng lên.Tinh khí không thô,nhưng chiều dài thực sự làm chính bản thân Hạ Triết vừa lòng.Nay bị bắt bao lấy dòng điện xung kích ở giữa,như một vật có sự sống hơi hơi run lên.

[Chương 4] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 4



Trong nháy mắt dòng điện được lưu chuyển,Hạ Triết rầu rĩ kêu một tiếng thảm thiết,cả người run rẩy một chút.Địa phương đòi mạng kia bị dòng điện không một chút lưu tình tập kích một cái,trong cơ thể liền giống như nổ tung một cái nan hoa.Rồi sau đó cái máy mát xa kia bắt đầu ở trong cơ thể hắn mà ong ong chấn động.Tuyến tiền liệt vừa mới bị điện xẹt qua một chút,trở lên dị thường mẫn cảm,căn bản đã phải trải qua những chấn động mãnh liệt không ngừng nghỉ.Hạ Triết cảm thấy hạ than thống khổ không chịu nổi,ngoài đau đớn ra,còn có một cảm nhận mãnh liệt bành trướng ở mông chạy thẳng lên não,cơ hồ như làm hắn không thể khống chế bản thân.

Hạ thân hắn không chịu nổi bắt đầu nóng lên,đầu từng đợt ngọ nguậy không thôi.Hạ Triết cảm thủ quá đủ rồi,biết rõ vô dụng nhưng cũng bắt đầu kịch liệt giãy dụa,khiến dây thừng vang lên những tiếng kẽo kẹt.Một khắc cũng tốt,ít nhất hãy tháo miếng băng dính để lời nói của hắn có thể ra ngoài.

Giãy dụa đến mức khuôn mặt trở lên đỏ bừng,tất cả bộc phát đều vô tình dán lên khuôn mặt dần trở lên mông lung bi đát.Hiện tại hy vộng duy nhất của hắn là hai cái tên bảo tiêu ngu xuẩn kia có thể nhanh chóng phát hiện ra không thấy hắn,hơn nữa trước tiên có thông báo cho phụ thân.Nếu là như vậy,toàn bộ cảnh sát thành phố C này đều đã xuất phát trong đêm khuya tại đây mà đi tìm hắn.

Nếu hai tên bảo tiêu kia dám gách vác tội đã làm lạc mất tiểu công tử một cách vô trách nhiệm thì chỉ cần một lời nói…

[Chương 3] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 3



Đầu kia của điện thoại sửng sốt:”Ca?Ngươi đang nói cái gì?

Nam nhân kia thấp giọng lặp lại lời nói:”Tên hỗn đản kia đang ở trong tay ta,ngươi nghĩ nên làm gì,ta giúp ngươi chỉnh hắn nhé.Ta mà giết chết hắn thì đến mà phụ giúp nhé.”

Da đầu Hạ Triết như bị bóc ra,than mình không khỏi lui lại.Hiện tại nếu hắn có thể nói,có chết hắn cũng muốn tìm hiểu rốt cuộc mình đã chọc đến ai.Ngẫm lại một cách thô sơ giản lược nhất,hình như cũng không trêu chọc ai quá mức.Cẩn thận ngẫm lại,lại hình như chọc không ít người.Chỉ vì ngay ngày hôm sau đã không còn nhớ tới người đối diện trước mặt,bị đá hạ thể và ăn vài cái tát đều là  những thứ khá thường xuyên.Bởi vì hắn làm ra cái loại việc ấy mà đem bắt hắn trói tại nơi này,đối với hắn cũng quá ủy khuất mà.

[Chương 2] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 2



Đêm dài.

Khi Hạ Triển mở mắt ra,phát hiện trước mắt một mảng tối đen.Hắn ý nghĩ mơ mang trầm trầm,cau mày hít một hơi thật sâu.Bỗng chốc trong lòng cảm thấy cả kinh,cảm thấy trên người có gì đó quá không thích hợp.

Hắn thử giật giật,không thể nào động đật nổi,trên thân rõ rang bị một sợi dây thừng thô to,rắn chắc.Phía sau vô cùng lạnh lẽo,có thể là bị trói bởi một cái cột cao.

Là bắt cóc…?!

Nhận thức được điều này,Hạ Triết thoáng chốc liền thanh tỉnh.Cố gắng trợn mắt,mới phát giác mắt bị một tấm vải màu đen che.Theo khoảng cách giữa những sợi chỉ của mảnh vải mơ hồ có thể thấy một chút ánh sáng,nhưng mọi vật xung quanh hoàn toàn không thể nhìn rõ.

Hạ Triết kinh hoàng kêu lên:”A Tường!A Triệt!

Âm thanh mang theo tiếng vang,trống rỗng đến dị thường,xem ra nơi này rất lớn,có lẽ là cái kho hang.

Hồi lâu không thấy người đáp lại,hắn run giọng tiếp tục nói một tiếng:”A Tường…?Có…có ai không?

Đừng nói đến hai bảo tiêu kia của hắn,đến người khác còn không có.Hạ Triết có nheo mắt lại,hoảng sợ nhìn xung quanh,muốn nghe thấy một chút âm thanh,hoặc là thấy một chút bóng dáng người.Tay thì âm thầm dung sức giãy dụa,nhưng dây thừng to kia thật sự trói rất chặt,làm cánh tay hắn sinh đau.

Hắn sợ tới mức ý nghĩ một đoạn rối loạn,cố gắng nhớ lại tình cảnh lúc trước.Hắn nhớ rõ mới vừa vào chợp tối,hắn cùng vài người bằng hưu đi vào quán bar.Rồi mới vào đã bị làm cho đặc biệt lóa mắt đàn ông,một người không phải hội viên trên tay mang theo dây xích tay chuyên dụng.Dáng người ba góc hoàn mỹ,khoe khoang cơ thể với bộ ngực săn chắc,cũng mang vài phần nam tính,vừa đúng là loại hình hắn thích,cho nên không cần nghĩ ngợi mà đi đến gần.Đối phương thực sự vui vẻ mà đáp lại.Hắn thậm chí mừng thầm trong long cho rằng loại này là vật đáng giá,đêm nay nhất định là không chán nản.Rồi nam nhân kia mới mời uống một chén rượu vang…Sau đó thì…Hắn liền không tài nào có thể tỉnh dậy nổi.

[Chương 1] Địa hạ thất SM thực lục

Địa hạ thất SM thực lục



1640351238510435

Chương 1



 

Gian quán bar này tọa lạc ở thành phố C tối giàu có với quảng trường đông đúc.Quán bar áp dụng chế độ hội viên,hội viên trên toàn thế giới chỉ sợ không vượt quá ngàn người.Đại đa số người qua đường chỉ có thể vội vàng từ bên ngoài liếc mắt một cái qua cái nơi này,nơi được gọi là “Quán bar thượng lưu xa xỉ”.

Ngồi trong quán bar này,phần lớn là người trẻ tuổi trong những gia đình giàu có thượng lưu.Tuổi của bọn họ tuyệt đối không vượt quá hai mươi,ba mươi tuổi,vào đêm tới đây tụ họp quây quần tìm việc vui.Gian quán bar này sở dĩ có thể hấp dẫn những công tử đào hoa túi tiền to kinh khủng,là vì quán bar này chế độ hội viên có một quy định khác như tiểu xạo câu khách là:Mặc dù ngươi không có tiền cũng không có quyền,chỉ cần ngươi có khuôn mặt thật sự xinh đẹp,cũng như dáng người đủ nóng bỏng,đều có thể đi vào nơi này nhập vào hội những người xinh đẹp.Thế này thì không thể nghi ngờ đây là một loại chào mời,tất cả những quần đoàn chơi bời lêu lổng,nhóm những cậu ấm đi săn người đẹp đều hảo hứng trí,cũng vì thế nhóm cung cấp toàn mỹ nhân chấm dứt cơ hội thức của các thiếu gia_tuy rằng cơ hội này thường thường chỉ có một đêm.

Hạ Triết cơ hồ cuối tuần nào đều phải mang theo đám bằng hưu không ra gì của hắn đến nơi này ăn chơi chác tang.Thân là con của đệ nhất phú hào thành phố C,hắn ngày thường phong lưu tuấn tú,làm người lại không câu lệ tiểu tiết.Yêu thì mua ngọc tặng,ra tay hào phòng,nhất là gặp đối tượng cực kì thích thì lại vung tiền như rác.Thêm nữa khẩu vị của hắn rộng rãi,nam nữ đều ăn được,điêu này làm cho hắn trở thành vị khách được hoan nghênh nhất ở gian quán bar này.Thời gian không lâu trước kia,thói quen săn người đẹp của hắn lưu truyền ra bên ngoài,cũng có không ít những tuấn nam cùng mỹ nhân vì mục đích kết bạn với hắn mà đuổi tới nơi này.Chỉ cần để mắt, hắn cho đến bây giờ ai cũng không cự tuyệt.Đáng tiếc Hạ Triết trí nhớ cũng không tốt,không kể một đêm sung sướng đến như thế nào tiêu hồn,bình minh ngày thứ 2,ung dung mặc quần áo,hắn lập tức liền quên bạn lữ không còn một mảnh,nghênh ngang mà đi.Có thể nói là điển hình cho dạng mặt người dạ thú.(e ấy thế nào mà chả bị trừng phạt chứ! =.=’’ )

Điều này làm cho Hạ Triết vô tình đắc tội với không ít người,đáng tiếc chính hắn còn không biết.

[Chương 17] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 17






Có lẽ có ngươi comt thì ta mới chăm edit a,buồn quá đi…  =((

“Xem ra,vẫn là đối với ngươi rất dung tung.”Hiên Viên Chiêu Nghiêu cười lạnh,khóe miệng hiện lên một chút thản nhiên,cả thân nhảy ra túm Cốc Thiên Thiên.

Cốc Thiên Thiên hừ nhẹ một tiếng,chân trái móc trên dây xích,chân phải đứng vững bên trên,cùng chân trái cách ra một khoảng cách ổn định cân bằng trọng tâm,thừa dịp trong nháy mắt cân bằng này hướng Hiên Viên Chiêu Nghiêu xuất ra một chưởng cực mạnh,cả người lung lay sắp đổ,mắt thấy chốc nữa thôi là ngã xuống.

Trên bờ mọi người chỉ cảm thấy trong lòng run sợ,lại thấy Hiên Viên Chiêu Nghiêu lạnh lùng câu thần,chuyển thân sang một bên,dễ dàng né tránh công kích,lập tức hai tay giang rộng,rồi mang Cốc Thiên Thiên ôm lấy.Cốc Thiên Thiên bị một lực đẩy cường đại va chạm mạnh,hai chân lập tức rời khỏi dây xích.Hai người rốt cuộc vẫn cùng nhau từ trên dây xích ngã nhanh xuống phía dưới.

Mọi người ở hai bên bờ sông thấy một màn nguy hiểm như thế,không khỏi đồng thời phát ra một tiếng thét kinh hãi,vang khắp vách đá.

“Hiên Viên.”Hình Bàn kinh hãi.

“Ngươi.”Cốc Thiên Thiên bị Hiên Viên Chiêu Nghiêu ôm lấy cực nhanh,hai người mặt đối mặt dán lại với nhau.

[Chương 16] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 16






 

Bóng trắng cứ lên xuống,rất nhanh liền đình chỉ hoạt động,thuận lợi rơi trên mặt đất.

 

Cốc Thiên Thiên cả người chột dạ,tuy hai chân đã chạm đất,nhưng hai tay vẫn bám trên lưng Hiên Viên Chiêu Nghiêu,cả người mềm nhũn tựa trên người hắn,trên đâu,những sợi tóc bị thác nước dính ướt hạ thấp xuống,dừng lại trên khuôn mặt.

 

Hiên Viên Chiêu Nghiêu đứng vững hai chân,liền mang hắn vứt trên mặt đất,nhìn lại bộ dáng hắn nói:”Thật sự sợ hãi như vậy?”

 

Cốc Thiên Thiên hít sâu một hơi,đứng dậy,ra vẻ bình tĩnh:”Có cái gì phải sợ?Nếu như thật sự ta ngã chết,chết đuối,cũng có đại danh Hiên Viên công tử lừng lẫy chôn cùng.”

[Chương 15] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 15




 


dài quá,gấp đôi các chương trước ý T^T

Ba ngày sau,hai người ba con ngựa tới Kinh Đào sơn.

Hình Bàn sửa sang lại vạt áo,liên tục thở dài:”Nếu như hình tượng là một quý công tử cao nhã của ta bởi vậy mà bị phá xấu,tội của ngươi quá lớn.”

“Là ngươi tự chuốc lấy.”Hiên Viên Chiêu Nghiêu nháy nháy mi mắt,có chút vô tình nói:”Ta nguyên bản tính toán cùng ngươi phân công việc ra để làm.”

Hình Bàn mắt lé nhìn hắn:”Ngươi nghĩ rằng ta sẽ mắc mưu?Khó nhìn thấy ngươi bị người khác như vậy trêu chọc,ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như thế.”

Hiên Viên Chiêu Nghiêu hừ nhẹ một tiếng.

[Chương 14] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 14




Cốc Thiên Thiên mắt sắc chú ý tới:”Là hắn?Coi như ta chưa có hỏi đi.”

Hiên Viên Chiêu Nghiêu đảo mắt liếc hắn một cái,chậm rì rì nói:”Đi gọi tiểu nhị mau mang đồ ăn lên.”

Cốc Thiên Thiên khóe miệng nhếch lên,đứng dậy rời đi.Vừa ly khai khỏi phạm vi tầm mắt của Hiên Viên Chiêu Nghiêu và Hình Bàn,Cốc Thiên Thiên giảo hoạt cười,nhẹ nhảy lên lầu hai,lẻn vào phòng hắn cùng Hiên Viên Chiêu Nghiêu lấy đi túi đồ của mình,từ cửa sổ nhảy ra,lực đi cũng không yếu,trong ánh nắng buổi chiều,vội vàng lao về hướng xa xa phía trước.

Thẳng đến khi tới chỗ ngã rẽ,hắn mới dừng lại thở một hơi.Ngửa mặt đi tới chỗ năm sáu người đang đứng,bộ dáng vội vàng.

[Chương 13] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 13




Xuất phát bất quá được một lát,Cốc Thiên Thiên ghìm ngựa đứng lại.

“Làm cái gì?”Hiên Viên Chiêu Nghiêu quay lại hỏi.

“Ta muốn đi giải quyết.”Cốc Thiên Thiên nói.

Hình Bàn liếc mắt một cái xem rõ tâm tư Cốc Thiên Thiên,mừng rỡ xem kịch.

Hiên Viên Chiêu Nghiêu hướng vào trong rừng ý bảo:”Xin cứ tự nhiên.Nếu ngươi tự tin khinh công nhanh quá ta,thì cứ thử đào tẩu xem.”

Cốc Thiên Thiên cố ý nói:”Ta không phải lần trước từ trong tay ngươi mà đào tẩu được?”

Hiên Viên Chiêu Nghiêu dõi theo hắn không nói.

Hình bàn ngạc nhiên nói:”Hiên Viên,thật sự có chuyện này?”

[Chương 12] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 12




Hai con ngựa mang hai màu sắc khác nhau,một con màu trắng,một con màu nâu.Con bạch mã trắng tinh như tuyết,xinh đệp đến cực điểm,hai đôi mắt to trong suốt lấp lánh.Ngồi trên nó lầ một nam tử tuấn mĩ bất phàm,mày kiếm mắt sáng,hết thảy đều cho thấy sự cao ngạo,áo khoác màu trắng theo gió bay lên,như giương đôi cánh tuyệt đẹp.Mặt khác da con ngựa bóng loáng toả sáng,được chải chuốt chỉnh tề ngay ngắn.Dây cương được làm rất tốt tạo ra từ nguyên liệu thuần chất,nó như một chuỗi ngọc toả sáng như trân châu còn được bọc bằng kim tuyến,yên ngựa bóng loáng như mới.Xa hoa mà ko tục khí khoe khoang.

Vũ Tử Kinh cũng hiếu kì mà xem vài lần,sau đó liền thu hồi ánh mắt.Hắn ngồi xuống bên cạnh Cốc Thiên Thiên,liếc mắt xem một cái rồi luồn tay vào ống tay áo,từ trong đó lấy ra một lọ thuốc bôi:”Tiểu huynh đệ,thương thế của ngươi trước tiên nên bôi một ít thuốc mới được.”

Cốc Thiên Thiên vội vàng cúi đầu,nhẹ giọng nói:”Không cần đâu,đa tạ.”

[Chương 11] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 11




“Tiểu nhị,đến đây.”

Cốc Thiên Thiên còn chưa tới cửa tửu lầu,liền cao giọng gọi người tới.

Từ bên trong tửu lầu ngay lập tức xuất hiện một tên tiểu nhị trong có vẻ thông minh nhanh nhẹn.

“Chăm sóc nó cho nó thật tốt,tiểu gia ta sẽ có thưởng.”

Đưa dây cương cho tiểu nhị,Cốc Thiên Thiên đi vào tửu lầu,còn chưa ngồi xuống,đã nghe thấy bên cạnh có ba tên giang hồ trông không tốt đẹp gì cao giọng bàn tán.

“Ai,các ngươi có thấy chuyện này không?Lâm Hoài Thượng,người có đôi bàn tay cực *khéo léo* đã chết!”

[Chương 10] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 10




Cốc Thiên Thiên ngồi tại cửa Hạo Miểu cung chờ tới mấy ngày,cuối cùng cũng nhìn thấy Đinh Ngạo đi ra khỏi cửa,lập tức tiến tới dây dưa.

“Đinh quản sự.”

“Lại là ngươi.”Đinh Ngạo nhíu mày.

“Tại hạ thật sự rất có thành ý bái cung chủ của quý cung làm sư phụ.”Cốc Thiên Thiên thành khẩn nói.

Đinh Ngạo quyết đoán lắc đầu:”Đều không phải do ta cố ý làm khó dễ ngươi,so với ngươi ta càng hiểu rõ cung chủ của chúng ta.Nếu như tiểu huynh đệ thật sự muốn học võ,không nên lúc này ở đây lãng phí thời gian,mà nên sớm rời đi tìm danh sư khác.”

Nói xong,hắn đã xoay người rời đi.

Cốc Thiên Thiên không khỏi lẩm bẩm:”Chẳng lẽ đây là số phận…”

[Chương 9] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 9




“Đi ra”

Cốc Thiên Thiên đột nhiên nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu,khó có thể tin ngẩng đầu lên nhìn.Hiên Viên Chiêu Nghiêu lấy chiếc khăn màu trắng để che mặt,lặng yên không một tiếng động ngồi xổm ở đầu tường.

“Ngươi,ngươi…”Cốc Thiên Thiên đưa tay lên chỉ vào hắn,nói không nên lời.

“Nơi nguy hiểm nhất không nhất định là nơi an toàn nhất.”Hiên Viên Chiêu Nghiêu thản nhiên nói.

Cốc Thiên Thiên thấy hắn lấy khăn che mặt,nghĩ nhất định hắn cũng không dám gặp người của Hạo Miểu cung,đôi mắt vừa chuyển,kế ở đầy trong bụng:”Ta cảnh cáo ngươi,ngươi tốt nhất không nên tiến lại gần.Ta đây thế nhưng cũng là khách quý của Hạo Miểu cung,nếu ngươi dám đến,ta liền la to!”

[Chương 8] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 8




Cốc Thiên Thiên bị ném mạnh ra ngoài cửa sau,nhất thời không thể tưởng tượng được,mờ mịt nhìn cảnh vật bốn phía xung quanh,cảm giác cô độc cùng bất lực nảy lên trong lòng. Đứng yên tại chỗ một lát,rồi cuối cùng cũng phải bất đắc dĩ rời đi.Nhưng hắn vẫn chưa rời khỏi Trúc Châu,mà ở tạm trong thành,vẫn đang chưa buông tha cái ý định muốn cung chủ Hạo Miểu cung thu hắn làm đệ tử.

Hắn không thể nào không biết chính mình bị Đinh Ngạo cảnh giác,không còn có cơ hộ đi vào lần thứ hai.Khi đi thẳng tiếp hắn phát hiện Hạo Mểu đã bố trí sẵn bốn hộ vệ canh ở cửa sau,cuối cùng hắn cũng ý thức được rằng Đinh Ngạo trong lòng đã phong bị,không khỏi rủa thầm vài câu.

“Là ngươi.”

Cốc Thiên Thiên đột nhiên quay đầu,nhìn thấy Hiên Viên Chiêu Nghiêu ở đằng sau cách xa vài bước,vẻ mặt vui mừng,đứng khoanh tay. Áo choàng màu bạc phong lưu như trước.

“Là ngươi” Cốc Thiên Thiên cố ý học cách nói chuyên của hắn.

[Chương 7] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 7




Cốc Thiên Thiên ở thành hỏi thăm một ngày,ngược lại tìm được không ít tin tức của Hạo Miểu cung,nhưng giá trị không nhiều.Đi đến trước một ngôi nhà gọi là Thiên Nhưỡng cư tửu lầu,sờ sờ thấy đói bụng,liền đi vào.

“Khách quan đến đây,muốn ăn những gì ạ?”Lập tức tiểu nhị ân cần ra đón tiếp.

Cốc Thiên Thiên lấy ra từ trong túi hai ba đồng bạc vụn:”Gọi cho ta hai món gì đó cũng được,tiểu nhị ca,ta hỏi muốn hỏi ngươi chút sự việc.”

Trên mặt tiểu nhị đôi môi tươi cười,một bên cầm lấy bạc,một bên nói:”Khách quan,ngài cứ việc hỏi.”

“Nghe nói phụ cận nơi này có một tòa Hạo Miểu cung rất lợi hại phải không?”

[Chương 6] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 6




Cốc Thiên Thiên dự tuyển thất bại,không muốn lưu lại Tiến Châu,tính toán đi Trúc Châu.

Ngọc Triển ở xa nhìn thấy vị thiếu niên kia,thầm than rồi nhanh chân tới về phía đó.Ngày đó tuyển người,vị thiếu niên này lưu lại cho hắn ấn tượng khắc sau vô cùng.

“Tiểu huynh đệ.”

Cốc Thiên Thiên có chút đăm chiêu nên hồn nhiên chưa nghe thấy,kẽ kéo day cương,cho ngựa đi thong thả.

“Tiểu huynh đệ.”Ngọc Triển Phong ầm thầm lắc đầu,đi mau vài bước đem ngựa ngăn lại,vui mừng cười.

“Ngươi muốn làm cái gì?”Cốc Thiên Thiên mặt không chút thay đổi theo dõi hắn.

Ngọc Triển Phong cười nói:”Tiểu huynh đệ đúng là quý nhân hay quên sự việc,lần trước tuyển người,chúng ta có gặp qua.”

“Ân…Để huynh chê cười,tại hạ không nhớ rõ.”Cốc Thiên Thiên vừa khách khí vừa mới lạ cười.

“Không còn cách nào khác.”Ngọc Triển Phong vô tình cười,”Không biết tiểu huynh đệ đây đang tính toán đi đến nơi nào rồi nhỉ?”

“Ra ngoài thành đi bộ một vòng.”Cốc Thiên Thiên nói.

Ngọc Triển Phong nhìn về phía hắn,trên lưng có mang theo gói hành lý nặng,ngạc nhiên nói:”Mang theo hành lý đi bộ?”

Cốc Thiên Thiên trên mặt một nửa phần xấu hổ cũng không có,khóe môi nhếch lên:”Đúng vậy,thuận tiện đi xem hôm nay ăn ngủ nghỉ ngơi ở nơi nào.Vị huynh đệ này nói chuyện thật thú vị,chắc không đến mức để ăn ngủ ở bên ngoài chứ,hay là nhường ta hành lý nặng mà cho ý tiền ở nhà trọ đi?”

[Chương 5] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 5




Hiên Viên Chiêu Nghiêu ánh mắt trầm lắng.Năm trước hắn quả thật từng tại bên kia ven Tây hồ ngẫu nhiên cùng một nữ tử quen biết,mà có một đoạn thề hẹn nhân duyên.Nữ tử danh tính dĩ nhiên quên,nhưng cũng không phải nàng này.

“Nghiêu ca,vì sao gạt ta?”Nước mắt trong mắt Thủy Tâm Nhu tràn ra,nước mắt trong suốt một giọt lại một giọt theo nhau chảy xuống,một lát lệ đã rơi đầy mặt,hai mắt dưng dưng,như gió thổi qua hàng liễu,cơ khổ vô cùng,khiến người ta thương tiếc.

Nguyễn Khung ba người thương hoa tiếc ngọc tình cảm nổi lên,hận không thể tiến lên mà ôm ấp dỗ dành nàng,quay đầu xem Hiên  Viên Chiêu Nghiêu,lại vẫn là vẻ mặt đạm mạc.

“Nếu ngươi không từng hứa hẹn thú ta làm vợ,lúc trước như thế nào cùng ngươi gắn bó?Nếu ngươi không từng hứa hẹn thú ta làm vợ,Tâm Nhu này cần gì ngàn dặm xa xôi mà đến,tự rước tới nhục…”Thủy Tâm Nhu tiếng nói như khóc như tố cáo,cơ hồ khóc không thành tiếng.

[Chương 4] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 4




Ngày đầu tiên hải tuyển kết thúc,Hiên Viên Chiêu Nghiêu từ chối ở lại dùng bữa cơm do Nguyễn Khung mời,phẩy tay một cái,nội tâm vang lên tiếng gọi,bát đại hộ vệ rất nhanh hiện thân,vây quanh một thứ nhìn quen mắt chính là kiệu ngồi.Mọi người xung quanh không hẹn mà cùng lùi ra xa,nhượng ra một lối đi nhỏ.

Hiên Viên Chiêu Nghiêu không nhanh không chậm đứng lên,đối với Nguyễn Khung cùng hai người kia gật đầu,liền cất bước mà đi,vạt áo choàng màu lam du dương tung bay,lưu lại một trận gió tươi mát.

Kiệu ngồi dừng lại,bát đại hộ vệ cùng hô:”Cung nghiêng Hiên chủ.”,tứ nữ tiến lên,trong đó một người đi lên trước,ôn nhu mà thẹn thùng,vươn cánh tay trắng nõn ra vén tấm màn che trước kiệu;còn các thị nữ khác một người nâng lên áo choàng rủ xuống đất của Hiên Viên Chiêu Nghiêu,còn lại rất tự giác đi đến bên cạnh người Hiên Viên Chiêu Nghiêu,đầu tiên là khoanh tay mà đứng,ở Hiên Viên Chiêu Nghiêu vươn cánh tay phải ý bảo đến,lập tức phóng thân thể uyển chuyển mềm mại chủ động tựa vào lòng hắn,tuỳ ý cánh tay Hiên Viên Chiêu Ngiêu ôm ấp,bế nàng cùng lên kiệu.Lập tức,kiệu ngồi được vững vàng nâng lên,cùng với tiếng động uyển chuyển,càng lúc càng xa.

[Chương 3] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 3




Sau đó mấy ngày,Cốc Thiên Thiên vẫn chưa “khởi công”,mỗi ngày đều đi đến giữa rừng hoa đào luyện võ,lại không nhìn thấy phía trước chính là nam tử lần trước gặp mặt.Như thế cho đến ngày Kinh cung phái tuyển người.Trong thành Tiến Châu,người tụ tập ngày càng nhiều,tuỳ ý có thế thấy người ta tấp nập.Trong đó đại đa số là người đi dự thi hy vọng được Kinh cung phái lựa chọn,cũng không thiếu người của các môn phái khác mượn cơ hội tìm hiểu tình báo.Mênh mông rầm rộ,như là ngày hội.

Cốc Thiên Thiên nghe lỏm được không ít tin tức.Kinh cung phái lần này mời không ít những danh khí rất trẻ tuổi tài tuấn làm phán quan,ý muốn mượn cơ hội này cùng các môn phái khác hảo hảo trao đổi.Kinh cung phái tuyển môn đồ,cơ hồ trở thành việc võ lâm trọng đại.Trưởng môn Kinh cung phái Nguyễn Kinh Thiên giữ kín danh tiếng càng là đề tài mọi người liên tiếp đề cập.

Ngày hôm đó,Cốc Thiên Thiên thức dậy thật sớm,đâu vào đấy rửa mặt mặc quần áo xong,trong góc phòng lấy ra một cái hộp.Mở nắp ra,trong đó là một bức hoạ vẽ một vị mỹ nữ tử có dung mạo khiến ai cũng có hứng thú dáng người lung linh,màu da cam sắc la quần,bên môi mang cười,đôi mắt như mùa thu,mị hoặc động lòng người.

[Chương 2] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 2




“Đát đát đát…”

Tuy là mùa xuân,ánh mặt trời vẫn đang thật sự chiếu rọi.Cốc Thiên Thiên mấy ngày liên tục ở lại trong rừng ăn ngủ,hôm nay mặt trời đã lặn nhưng hiện tại vẫn phải chạy vì không tìm thấy chỗ nghỉ chân.Nhìn thấy xa xa một cái cây cổ thụ cành lá che phủ xum xuê,trên mặt lộ ra một tia vui sướng,phóng ngựa chạy đi,nhảy vào bên trong bóng cây ấm ấp.

Đến trước mặt,hắn mới phát hiện dưới bóng cây còn có mặt hai người khác.Hai nam tử cao ngất,bên cạnh người có bảo kiếm đặt ở trên mặt cỏ chắc hẳn thân phận họ là…Người giang hồ.

Hai người kia sớm đã nghe thấy tiếng vó ngựa,hướng Cốc Thiên Thiên đi đến cảnh giác thoáng nhìn qua,không thay đổi sắc mặt liếc nhìn một cái,lại không dấu vết thu hồi ánh mắt.

[Chương 1] Chiêu Nghiêu Chàng Phiến

Chiêu Nghiêu Chàng Phiến



~ Văn Án - Tổng Hợp ~


1640351238510435

Chương 1




Nhất loạt nước sông vào mùa xuân, róc rách uốn lượn khắp nơi một loạt liễu rủ theo gió đung đưa, phiến lá xanh biếc màu lục, nhìn về nơi xa tựa như nhìn mây xanh. Dưới bóng cây, một dòng người men theo bờ sông tới chỗ đường phố nơi sâu nhất. Tiểu tử lưu manh liên tiếp hò hét, thét to; tiếng hét bay tới mọi người xung quanh, nối liền không dứt.Xung quanh có đại tiểu thư phía xa thản nhiên đi qua che miệng cười nhẹ,thỉnh thoảng lại đưa tay lên đánh ít phấn;bên ven đường cũng có những giang hồ hiệp khách mang kiếm ở trong bao,sóng vai trò chuyện;những con ngựa kéo xe đạp vào những tảng đá phát ra tiếng tháp tháp nghe vui tai;hài nhi vui vẻ lô đùa từ xa chạy tới;còn có tửu lầu của tiểu nhị nhiệt tình đón khách lữ hành đi qua.Thương Châu không thẹn là một trong những thành trấn phồn hoa nhất nước.

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

[Bản Previews] VMHN Lâm Tuyền Chi Chương

Như đã hứa nàng A Bảo dễ thương, ta làm cái previews Bé Tuyền nhi cho nàng đới... :>

Lời đầu tiên ta muốn nói là, gửi lời chúc sức khỏe cho các đồng đạo một cách trân trọng nhất =]]z/

Lời thứ hai là, ta nhắc lại bộ này được phối chung với VMHN chi Hồng Ân, nên nó sẽ đi từ đường bế tắt đến mạc rệp, coi xong rất dễ đi chết. Ta không khuyến khích...

Sau đó là ta lược một chút nội dung.

Lâm Tuyền nguyên là con tri phủ, ngày nọ được cha cho đòi tới coi mắt hôn thê tương lai, này mặt hôn thê còn chưa được ngắm đụng ngay bà mối không biết phép tắt, liền rước phải đại họa...

... Trích Đệ Tam Chương - Tiến Cung