[Boyloves] ADAMS - Yoakemae [Vietsub]
Subbed: Shiyaki Antonia (Chấm Hỏi)
Nguồn: Độc Thoại Thượng Uyển (JrockHome.com)
Effect: Sưu tầm
Online/Download
Subbed: Shiyaki Antonia (Chấm Hỏi)
Nguồn: Độc Thoại Thượng Uyển (JrockHome.com)
Effect: Sưu tầm
Online/Download
[youtube="https://www.youtube.com/watch?v=Cs_sJQk6Y1E"]
Biên Dịch: Chấm Hỏi
Sơ lược: Tâm trạng của bạn ấy đang yêu =]] ... phải nói chớ người đang yêu thì nhìn bầu trời màu hồng chứ qua đến chia tay nhau rồi thì nó xám xịt...
Pvs này được ra mắt cách đây 3 ngày thôi ~ vẫn còn mới toanh... ngày mai chờ xem mv sub luôn cho nó nóng...
Cầu trời cho hai anh đừng kiện em sử dụng video phi pháp mà ban cái acc của em thì tội...
Subbed: Shiyaki Antonia (Chấm Hỏi)
Nguồn: Độc Thoại Thượng Uyển (JrockHome.com)
Effect: Sưu tầm
Online/Download
[youtube=https://www.youtube.com/watch?v=Pkvz0mFkCHA]
[youtube=https://www.youtube.com/watch?v=0l633XoodfU]
Couple: Thiếu Lâm x Tàng Kiếm
Sơ lược: Ai mà biết võ lâm 3 rồi chắc cũng biết couple nổi tiếng : Sách x Tàng =]] thôi, xưa lắm rồi, chị chuyển thể loại vậy, chuyển sang Thiếu x Tàng =]] Bạn tàng kiếm có một gương mặt rất sinh gái, mà giang hồ hay gọi là mặt phấn... từ từ update ảnh minh họa sau cho.... Là một nhân vật nổi danh hổ báo trên giang hồ, chuyên gia úp sọt các chị em phụ nữ yếu đuối =]], thế nên rất được dân chúng ghét. Công là một vị đại sự tốt quá mức và bình thường như bao nhiêu người bình thường khác.
Thể loại: Võng du, Hài, ngược
Nói rồi y quay lưng đi, Phạm Hiên nhìn theo thân ảnh màu lục nhạt ảm đạm bước đi ở phía trước, trong lòng đột nhiên cảm thấy lo lắng bất an, giống như muốn nói với hắn rằng y hôm nay đi nhất định sẽ không bao giờ quay lại. Thế nhưng hắn vẫn muốn tin y một lần vì thế hắn liền hướng theo gọi to: "Minh Quang, ngươi nhất định phải quay lại."
Minh Quang thoáng dừng bước lặng im một hồi lâu rồi quay lại nhìn hắn nở nụ cười: "Hảo."
-------oOo--------
Ở dưới chốn nhân gian, một nam nhân bình phàm hướng về phía rừng trúc xa xăm, đột nhiên trong lòng lại cảm thấy bất an. Đã mấy ngày qua rồi, người kia vẫn chưa quay về. Hắn nhớ đến lại nở nụ cười nói: “Minh Quang, chú thỏ kia đã khỏe mạnh trở về rừng rồi, còn ngươi đang ở đâu sao không quay về?”
Không gian tĩnh lặng chỉ nghe toàn tiếng lá cây theo làn gió thổi đến mà rơi rụng xao xác, một mình hắn ngồi đó chờ đợi mấy ngày rồi chưa từng rời đi…
Ân đoạn nghĩa tuyệt… ân đoạn nghĩa tuyệt chính là như thế? Cắt đứt hai con người hai cuộc đời vốn là riêng biệt vĩnh viễn rời khỏi nhau như chưa từng có đoạn hội ngộ. Dù sao thì ngày sau cũng chỉ còn một mình ngươi ở lại chốn lạnh lẽo này, mà chắc là ngươi cũng không cảm thấy lạnh gì, còn chính ta cũng không còn cảm nhận được gì nữa.
Lúc diện kiến Minh Quang, chỉ có thể nói lời đồn không hề sai, mà thực tế còn quang đại hơn rất nhiều. Y diện mạo ôn hòa, phong tư thiên liên lãnh nguyệt, gương mặt thanh thoát, đôi mắt tinh quang tỏa sáng. Y cao ngạo, cũng không khiến người khác chán ghét, ngược lại còn cảm thấy bản thân được kết giao cùng y là một loại hãnh diện, mà bản thân y cũng chưa từng đối với bất kỳ ai mà tỏ ra có nửa điểm khi thường.
Trong màn đêm đen không gian bị thu hẹp lại, có thể phi thường cảm nhận được cái bỏng rát trên da thịt, đau đớn cực hạn, lại không cách gì giãy giụa, không cách gì né tránh, chỉ có thể cắn răng đón nhận từng đợt nóng bức đổ trên người mình.
...Dạ Minh không trả lời lại lãnh đạm nhìn hắn, cũng không rõ là oán hay bi, trong đôi con ngươi sâu thẳm kia dạ lên một tia băng giá vô hình, phút chốc như muốn đen hắn đông cứng lại. Hắn đột nhiên cảm thấy sợ hãi, sợ cái băng giá của người này đem hắn đi cô lập lại đem hắn ra dày vò, một chút nhiệt lượng trong lúc khoái triều lên cũng không thể đem tảng băng này tan ra hết, rồi hắn sẽ chết dần chết mòn trong lạnh giá cô độc...
Hoàng Thiên đang đứng trước cửa khoanh tay nhìn ra y, trong đôi con ngươi đen tối đó ẩn chứa một tia nhìn lạnh lùng ảm đạm, xót xa cùng thương tâm tất cả xoáy vào nhau nói không nên lời. Dạ Minh đứng trước mặt hắn chỉ cách vài bước chân nhưng lại giống như xa đến vạn dặm, một tầng tóc đen phủ xuống che mất cả mắt, khiến hắn không thể nhìn thấy được rõ là bi hay thương. Dạ Minh đứng yên bất động một hồi lâu, gió đêm từng trận nổi lên lạnh buốt mang theo tầng tóc ướt át nặng nề dao động.
Nghe thấy tiếng bước chân dần đi xa, Dạ Minh lúc này mới mở mắt ra. Tư vị xót xa vẫn còn đầy ở trên cổ, một mùi tanh hôi khó chịu, mặc dù đã nôn đến nhiều lần vẫn không xuống được cảm giác kinh tởm đó. Khi đó đột nhiên nghĩ đến, nếu có người này bên cạnh, có thể nào cứu được mình thoát khỏi nanh vuốt của ác quân hay không?
Hoàng Thiên vừa nói vừa hướng xuống định hôn lên môi y, Dạ Minh miễn cưỡng tránh qua một bên, hắn lại kéo mặt y quay về đối diện với mình khó hiểu hỏi: “Trẫm xem ngươi cũng là đồng một dạng tâm cao khí ngạo, có phải thật là lại thích làm chuyện vô sỉ bất chấp mất hết tự tôn, để rồi cả đời này được ở trong cung làm sủng vật chờ trẫm đến mà hưởng lạc không hả?”
♠ Đệ Tứ Chương ♠
.
.
.
♠ Đệ Tam Chương ♠
.
.
.
♠ Đệ Nhị Chương ♠
.
.
.
♠ Đệ Nhất Chương ♠
.
.
.
♠ Đệ Cửu Chương ♠
.
.
.
♠ Đệ Bát Chương ♠
.
.
.
♠ Đệ Thất Chương ♠
.
.
.
♠ Đệ Lục Chương ♠
.
.
.