Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

[Review] Quyển 2 - Loạn Thế Phong Vân - MQTK

Minh Quang Truyền Kỳ - Quyển 2 -


~ Loạn Thế Phong Vân ~


3431796699_6d51ddf6d9


Có thể nói, trong các phần của bộ này, thì quyển hai chính là quyển đẹp nhất, đáng yêu nhất, tình cảm phát triển tự nhiên thăng hoa, cũng khá khôi hài, nhiều lúc khó đỡ được.

Nếu như quyển 1 hai người gượng ép đến với nhau chỉ có thù hận giày vò lẫn nhau thì ở quyển hai mối tình này được đưa về khởi điểm. Cái duy nhất còn chính là chấp niệm ở Hoàng Thiên.

Ở cuối quyển một là Dạ Minh đã chết rồi thì theo thể loại huyền huyễn quẹt một phát sống lại ngay =]]. Hơn nữa còn trả lại bộ dáng vốn có của bạn.



Sau khi tỉnh lại, Hoàng Thiên cho Dạ Minh hai năm thời gian tĩnh tâm, cũng nguyện không làm chuyện abcxyz với y. Dạ Minh lấy hai năm này làm thời gian cố gắng thuyết phục Hoàng Thiên cải tà quy chánh từ bỏ đi loại chuyện yêu đương ngược đời này. Thế nhưng là cố gắng thuyết phục anh từ bỏ hay là thuyết phục bản thân chấp nhận tình cảm của anh đây? Bởi vì chấp niệm của Hoàng Thiên không phải chỉ mới có thời gian gần gũi trước đây, mà còn nhiều kiếp về trước, làm sao có thể dễ dàng từ bỏ.

Hoàng Thiên lúc này ngày đêm quấn lấy Dạ Minh, y đương nhiên không chịu, lại dùng lý lẽ thuyết phục anh không nên quấn lấy bạn, chỉ là ai cũng có lý của người đó, nói ra chỉ có ôm tức giận. Vì thế anh rất thẳng thắn nói với bạn rằng:

Hoàng Thiên nghe qua lời nào cũng giống như chuốc đắng vào lòng, sau một hồi cẩn thận suy nghĩ liền nói: “Bỏ đi, trẫm đột nhiên nhận ra, trẫm với ngươi căn bản là không thể nói lý. Nói lý với ngươi chẳng khác nào nước đổ đầu vịt, những lời trẫm nói hình như không lọt được vào trong cái đầu mọt sách nhà ngươi, mà lý lẽ của ngươi trẫm nghe cũng không được lọt tai, tốt nhất đừng bàn nữa.”

Đây cũng có thể xem như là chấm dứt thời kỳ cãi nhau của hai bạn. Dạ Minh đối với cái bản mặt dày hơn trường thành của Hoàng Thiên đẩy ra không xong cãi lý không được, liền giống như im lặng để mặc anh muốn làm gì thì làm.

Chỉ là lúc này y bắt đầu nhận ra Hoàng Thiên thực là một vị minh quân, hơn nữa cái minh quân này bắt nguồn từ một động lực không được trong sáng, y còn biết mình chính là cái động lực đó vì thế nảy sinh ý định chịu thiệt mà ở lại bên cạnh bồi anh làm minh quân.

Triều đình hiện tại quan lại tham ô thối nát, dân chúng khắp nơi lầm than, hơn nữa ở ngoài biên giới còn có mấy vạn đại quân giặc ngoại xâm, rất có nguy cơ sụp đỗ. Vì thế Hoàng Thiên quyết định dẫn Dạ Minh đi vi phục xuất tuần chỉnh đốn thiên hạ, từ đây mối tình của bọn họ bước sang trang mới.

Trên đường đi đã xảy ra rất nhiều chuyện vừa gặp thần lại gặp quỷ với đủ thứ loại rắc rối, chỉ là trong hoạn nạn khiến cho bản thân bọn họ nhận ra được tình cảm của chính mình có phần ngây ngô ngờ nghệch, cũng có chân thành khiến người ta không thể không ngầm cảm thán.

Dạ Minh dần dần có cái nhìn khác về Hoàng Thiên, dần bỏ đi những định kiến ban đầu, có phần chấp nhận được sự thật, mặc dù chính mình đấu tranh với tự tôn khá nhiều.

Giống như việc Hoàng Thiên ăn chay trường thì y cho rằng việc này là không cần thiết, bởi vì trông anh thời điểm hiện tại gầy ốm rất nhiều, nên cho là anh bị suy dinh dưỡng. Nhưng sâu sa việc đó chính là vì anh bị người ta vô tâm cho nên sinh buồn bực kém ăn mà thành.

Còn đối với việc không sắc không dục của anh thì cũng rất có ý kiến phản đối, anh là vua mà nói lời này, ngày sau lấy người đâu nối ngôi, lỡ đột tử thì chính là thiên hạ đại loạn.

Đối với hai loại tâm ý này của Hoàng Thiên, Dạ Minh hoàn toàn không có cảm động, ngược lại còn lên tiếng trách móc khiến anh ngày đêm dở khóc dở cười.

Nếu không phải tại vì ai đó, anh cũng đâu cần phải làm như vậy, chỉ tiếc người ta không hiểu. Mà cho dù có hiểu thì nếu đem cái mạng nhỏ của bạn so với mạng của toàn dân trong thiên hạ, bạn đương nhiên chọn cái thứ hai. Ngược lại anh thì chỉ cần cái mạng mà anh vất vả lắm mới lôi về được của bạn, thiên hạ có mất cũng không liên quan. Tư tưởng vốn là trái ngược, nên nói gì cũng là gượng ép không ai hiểu cho ai.

...

Nào... chờ xem chuyện tình có điểm ngây ngô ngốc nghếch lại có phần cố chấp giữa hai con người một cổ hũ một chấp niệm quá nặng từ ba kiếp cộng dồn lại như vậy đi được bao xa trong quyển hai này.

Bất quá về sau này hỏi đến nguyên nhân thì Hoàng Thiên luôn nói là do Dạ Minh câu dẫn mình. Dạ Minh đương nhiên không chịu cho là bản thân anh sắc lang thấy bạn là tươm tướp sáp vào.

Nhưng sâu sa cội nguồn thì chính Minh Quang câu dẫn người ta...

 

chabo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét